Khi đó là vào năm Tân Dậu ( 1862 )
Tại làng Tiên Chu thuộc tỉnh Hưng Yên
Gia đình một người cha và bốn con trai
Bị phân tháp theo lệnh vua truyền
Hai con lớn phải đến một làng
Gồm tòan lương dân , ngọai đạo
Cha và hai con nhỏ vào một làng khác
Bị đầy ải, đánh đập, bắt bỏ đạo
Nhưng cả cha và con ,
không ai nghe lệnh truyền chối đạo
Để quá khóa : bước qua Thánh Giá.
Sau đó người cha phải bị trảm
Còn hai con bị tháp vào một gia đình
lương dân
Anh mười hai tuổi tên Văn
Em mười tuổi tên Thuần
Hai anh em phải mang gông vào cổ
Khi thường ngày chơi đùa ngòai phố
Một lần người anh lớn đi qua hỏi nhỏ :
Anh tưởng em đã lên thiên đàng
cùng với bố ?
Văn trả lời : Không được đâu anh,
Vì quan lới bảo em còn nhỏ
Người anh nói : Sao em khờ quá
Cứ nói rằng em đủ tuổi rồi
Thôi hãy đi gặp quan mà nói
Là em đủ lớn khôn để giữ đạo
Em tình nguyện chết để giữ Đức Tin
Cậu Văn nghe lời anh đi liền
Vào dinh quan Tuần Phủ để thưa kiện
Xin được chết vì lòng tin
Không thể nghe quan mà chối đạo
Đạp THánh Giá như những người sợ chết
Quan nghe nói truyền đem Thánh Giá
Ảnh Đức Mẹ bầy giữa công đường
Bắt em nhỏ phải mau bước qua
Nếu không sẽ phải chết
Nhưng cậu Văn quyết định liều chết
Không nghe lời quan, dù phải ra sao
Dù phải đi tới pháp trường
Cuối cùng cậu cũng được tọai nguyện
Đội hành hình dong cậu lên đường
Ra bãi chém để được lãnh án tử
Dành cho người dám chống lệnh vua
Anh hùng thay một em bé tuổi mười hai
Chưa trưởng thành nhưng có thừa dũng lực
Chấp nhận hy sinh để theo bước cha anh
Xứng đáng là một ANH HÙNG TỬ ĐẠO
ĐINH ĐỒNG PHƯƠNG