Niềm Tin Chữ Máu

Trăm năm bia đá thì mòn

Ngàn năm bia miệng hãy còn trơ trơ

Gương trung nghĩa ngàn đời ghi đức

Chí hy sinh vạn thế lưu danh

Anh, Dũng , Liệt ! Việt anh hùng tử đạo !

Nghiên hình hài ! Mực máu viết niềm tin.

Chí hy sinh ! Vì Chúa đã trung trinh

Chết để sống ! Đời đời danh ghi dấu

Ngời sáng rực ! Qua hồng ân lửa máu

Thân đọa đầy, lòng thơ thới hân hoan,

Cảnh bần cùng, ân phước đức vẹn tòan.

Gông nặng trĩu ! Sao tâm hồn bay bổng ?

Phận tù thất ! Sao tràn đầy hy vọng ?

Chân xích xiềng, mà ngợp trí tự do,

Giữa căm thù , vững chí chẳng âu lo.

Ngục tăm tối, tâm tràn đầy ánh sáng,

Càng ngăn cấm, Niềm Tin càng chói rạng.

Nét tươi cười , làm bỡ ngỡ lính canh,

Vui hiền hòa mặc lăng nhục lộng hành.

Tuy đói khổ, ơn thiêng tràn no đủ.

Đức trung nghĩa giữa lòng lang dạ thú,

Xác nghèo hèn, tâm trí sáng, cao sang.

Chốn phàm trần, thần trí cõi Thiên Đàng

Hồn bay tới , trên vòm trời thiên tuế.

Thiên sứ giả dâng vòng hoa nguyệt quế.

Từ đơn côi , nhập giáo hội đại đồng,

Cao ngọn cờ chí khí thánh anh hùng.

Đòn , tra tấn, kẹp, kìm, hèo, đánh đập (1)

Lòng vàng đá, song Niềm Tin phủ ngập.

Dù voi giầy, ngựa xé dạ không sờn.

Tùng xẻo thân, lòng vốn giữ sắt son (2)

Kìm nung đỏ, mùi thịt da cháy khét.

Giùi xuyên thủng, mầu thịt tươi đỏ lóet.

Máu chan hòa, nước mắt trộn mồ hôi.

Xương lọc da , miệng vêu tím , răng rơi.

Lòng núi đá thi gan cùng cự khổ,

Vui xin chết, không xiêu lời dụ dỗ.

Vẫn một lòng, một chí, một Niềm Tin ,

Trông Nước Trời tâm hướng thượng cầu xin

Cho tổ quốc hết cơn giông bách hại,

Cho Giáo Hội, Việt giáo dân thân ái,

Xin kiên trung, dù gươm giáo không lay,

Đá ngàn năm ghi tạc dạ không thay.

Máu có đổ, tình dâng xin nước Việt,

Gieo hạt giống đạo trời Nam bất diệt.

Đầu có rơi, vì vương quốc Kitô,

Hiến cả đời cho thánh đạo, hồn mơ.

Xương thịt nát , đã hòa tan ánh sáng.

Máu thắm đỏ, tô dòng đời chói rạng.

“ Xin hương hồn đạt ánh sáng tinh tuyền “ (3)

Đem hy sinh làm lễ vật trinh nguyên.

Tôi chung thủy, Chúa tòan năng, tòan thiện .

Ngàn mạnh sức, Thánh Linh Người hiện diện.

Hàng trăm ngàn Tử Đạo Việt Anh Hùng .

Khí thiêng tràn non nước dậy muôn trùng.

Quyết chiến đấu để tuân theo luật Chúa.

Vinh thắng trận , vào Nước Trời muôn thuở.

Ánh sáng ngàn thu đã nạm tên vàng. (4)

Cùng với Người được hiển trị cao sang.

Đầy ân, phước bằng máu lửa thử thách.

Dù sống , chết , không bao giờ ngăn cách

Chúa Kitô với các thánh anh hùng.

Gieo máu đào, mùa gặt hái : Thiên Cung.

Được ăn trái cây trường sinh bất tử.

Sống trường cửu, danh thơm hằng lưu giữ.

Chết với Người, hoa chiến thắng rực tươi.

Theo gương Chúa , trên khổ hình thập giá,

Máu tử đạo ! Thắm hoa đồng , cỏ , lá.

Muốn theo Người, treo thân xác trên cây.

Theo Người lên vinh hiển chín tầng mây…

Mang Thánh Giá, tay còng, chân xích nặng ,

Xa theo dõi, đòan giáo dân nín lặng ,

Gươm giáo hàng hàng, quân ngũ đứng nghiêm.

Ngai quan ngồi dưới lọng tía trên thềm.

Giật cánh khủyu, tay thánh nhân trói chặt.

Chân quỳ gối , cột cọc tre , bịt mắt,

Dứt coồng vang, loa thét lệnh quan ban :

Nếu tuân lời chối đạo : được gia ân,

Tha tội chết , được vinh sang quan tước…

Thánh nhân đáp : Lòng thủy chung như trước .

Vàng chẳng hề phai, ngọc đá chẳng sờn.

Tận hiếu trung ! Chỉ một tấm lòng son ! …

Pháp trường thảm ! Loang nắng chiều ma quái !

Mây vần vũ , gió sẽ buồn tê tái.

Chiêng trống ba hồi, vâng lệnh tiếng loa :

Xử tội chém ! “ Tên Gia-Tô tả đạo ! “

Để răn chúng cùng bách dân bố cáo…

Chém treo ngành ! đầu lắt lẻo sợi da, (5)

Máu suối vọt hoen nền rêu cỏ úa !

Thấm máu đọng, đỏ hồng vuông khăn lụa

Thánh tích ngọc ngà tòan thể giáo dân,

Mang xác về, cùng đứng lại bao lần,

Chấm cho được , vuông khăn hồng máu thánh.

Hồn tử đạo ! Gió bừng bừng thổi mạnh !

Khải hòan ca ! Đất nước Việt Nam vang !

Lâng lâng hồn thiêng Mẫu Quốc Thiên Đàng.

TRUNG rất thánh ! Vàng son trong Giáo Sử !

LÊ NGỌC HỒ

______________________________________

(1) Hèo : một lọai roi lớn

(2) Tùng xẻo : cực hình thời xưa, dánh một tiếng

trống xẻo một miếng thịt

(3) Lời Thánh Ignace thành Antioche

(4) Những lời Sách Thánh

(5) Nghệ thuật chém ngọt của đao phủ, đầu không rơi

xuống đất còn dính vào than bằng da cổ.