Bài thơ « Hàn Mặc Tử » của Cung Chi

Một tuần sau, đọc lại những bài thuyết trình, nghe lại những lời cảm tưởng, xem lại những hình ảnh văn nghệ, nhà thơ Cung Chi, bút hiệu của cha Đinh Đông Thượng Sách, đã gửi cho tôi một bài thơ với đầu đề là : « Hàn Mặc Tử ». Không dám giữ riêng cho mình, tôi xin ghi ra đây biếu các độc giả đã theo dõi 7 bài về Ngày Văn Hóa « Kỷ Niệm 100 năm Hàn Mặc Tử », do nhóm Thư Viện tổ chức, tại Giáo Xứ Việt Nam Paris ; Và giống như Giáo Sư Đặng Tiến, tôi xin cám ơn cha Sách đã cho chúng ta được thưởng thức những bài thuyết trình uyên bác, một buổi Văn Nghệ tuyệt diệu và một bài thơ, giọng không khác gì cung cách của Hàn Mặc Tử. Tôi tự hỏi, đọc bài thơ này, mình đang đọc thơ của ai đây ? của Hàn Mặc Tử, hay của một Hàn Mặc Tử Mới đang xuất hiện tại Giáo Xứ Việt Nam Paris,

HÀN MẶC TỬ

Đây thi sĩ,với "gió sầu vô hạn"
Rất "đau thương","tê điếng cả làn da"
"Sượng sần"run,"máu đỏ lệ chan hòa
"Uống mật đắng","mửa ra từng búng huyết"

Đây thi sĩ,"cơn tê mê rên xiết"
Trong "thân tàn ma dại","cười như điên"
Cả "con người tiêu tán","rợn vô biên"
Tựa "khối tình vỡ toang ra từng mảnh"

Đây "miêu duệ của muôn vì rất thánh"
Lấy "bàn tay thi sĩ kẻ lên trăng"
Những câu thơ "xao xuyến vũng sông Hằng"
Mang "nghia lý sáng trưng như thất bảo"

Đây "phong nhân",kính dâng Mẹ yêu dấu
"Giòng thao thao bất tuyệt của nguồn thơ"
Thay "muôn kinh dồn dập cõi thơm tho"
Hồn "ngây ngất bởi chưng thơ đầy ứ"

Mẹ "có nghe xôn xao muôn tinh tú ?
Mẹ "có nghe náo động cả muôn trời?
Mẹ "có hay thơ mầu nhiệm ra đời?"
Của người con "thấm nhuần ơn trìu mến?"           

 

"Kính lạy Mẹ,Đấng trinh tuyền thánh vẹn"
"Giầu nhân đức,giầu muôn hộc từ bi"
Xin thương nhận "lời cảm tạ phò nguy"
Người con Mẹ "qua lâm lụy cõi thế"

Xin lau sạch mi mắt "hai hàng lệ"
Đưa lên trời "chốn châu ngọc đền vua"
Đỉnh "Phượng Trì",cảnh "Đâu Suất" "chưa bưa"
Hồn có đậu,vần thơ bay có thấu ? (1)