Chuyện kể rằng, có một vòng
tròn rất hoàn mỹ. Nó rất tự hào về thân hình tròn
trĩnh đến từng milimet của mình. Thế nhưng một buổi
sáng thức dậy, nó thấy mình bị mất đi một góc lớn
hình tam giác.
Buồn bực, vòng tròn ta đi tìm
mảnh vỡ đó. Vì không còn hoàn hảo nên nó lăn rất
chậm. Nó bắt đầu ngợi khen những bông hoa dại đang
toả sắc bên đường, nó vui đùa cùng ánh nắng mặt
trời, tâm tình cùng sâu bọ…
Một ngày kia nó tìm được một
mảnh hoàn toàn vừa khít và ghép vào. Nó lăn đi và nhận
ra mình đang lăn quá nhanh. Đến nỗi, không kịp nhận ra
những bông hoa đang cố mỉm cười với nó. Vòng tròn
thấy rằng, cuộc sống khác hẳn đi khi nó lăn quá nhanh.
Nó dừng lại, đặt mảnh vỡ bên đường rồi chầm chậm
lăn đi.
Bài học về cái vòng tròn cho
chúng ta thấy được rằng, đôi khi con người ta mất đi
thứ gì đó thì lại trở nên hoàn hảo. Người có tất
cả mọi thứ trên đời lại là kẻ nghèo túng. Đã là
“nhân” thì sẽ “vô thập toàn”. Điều
quan trọng là, bạn phải biết chấp nhận sự bất toàn
ấy giống như một phần tất yếu của cuộc sống. Chưa
hoàn mỹ là cơ hội để bạn cố gắng, ước mơ, hy vọng
chứ không phải là lý do để bạn tự dằn vặt về thất
bại của mình.
…biết quan tâm đến những
người xung quanh
Quan tâm tới một người không
đơn giản chỉ là việc xem người ấy sống thế nào,
tiền có đủ tiêu hay không. Điều quan trọng nhất chính
là sự yêu thương xuất phát từ tâm hồn, là biết cách
khơi dậy lòng tin cho người khác. Nên nhớ rằng, đôi
khi những lời nói vô cùng bình dị lại tràn vào và khoả
lấp khe nứt của trái tim con người. Quan tâm tới người
khác chính là cách làm cho tâm hồn bạn “giàu có”
thêm.
…biết giúp đỡ người khác
Đơn giản như việc giúp một bà
cụ hay một em nhỏ qua đường, cho ai đó đi nhờ xe, chép
hộ bài cho nhỏ bạn bị ốm… Hãy làm điều đó một
cách vô tư và không mong chờ được đền đáp. Hãy nghĩ
rằng sẽ có lúc bạn rơi vào tình trạng đó và cần sự
giúp đỡ.
…biết xem trở ngại là cơ
hội
Cuộc sống có những ngả rẽ,
những bước ngoặt mà ta không thể ngờ được. Gục ngã
hay đạt được thành công nhờ trở ngại, tất cả phụ
thuộc vào bản thân bạn. Bạn sẽ không thể khám phá ra
được rằng, mình có tài “chèo lái” nếu công ty không
lâm vào cảnh khó khăn về tài chính. Bạn sẽ không thể
khám phá ra được rằng, mình có thể trở thành ca sỹ
nếu không bị “ép” lên hát trong buổi biểu diễn văn
nghệ toàn trường. Cuộc sống bao giờ cũng là bắt đầu.
Trở ngại nhiều lúc chính là cơ hội để bạn khám phá
bản thân.
…biết tự tin
Tự tin là chìa khoá của thành
công. Hãy thử hình dung một buổi phỏng vấn xin việc sẽ
như thế nào nếu bạn trả lời câu hỏi bằng ánh mắt
sợ sệt, giọng nói run rẩy? Chắc chắn kết quả sẽ
rất tệ. Mỗi người chúng ta đều có một “bản
ngã” riêng, tự tin với bản thân cũng có nghĩa là
giữ cho mình một nét khác biệt. Điều này luôn đặt
mình vào những cơ hội mới để có dịp thể hiện bản
thân.
…biết tha thứ
Tôi không thể quên được câu
chuyện về “cái bao giận hờn”. Chuyện kể rằng,
vị thầy giáo nọ khuyên các học sinh của mình, hãy ghi
tên tất cả những người mà cho đến giờ các con chưa
thể tha thứ lên những củ khoai tây, sau đó bỏ chúng
vào một cái bao. Mỗi người tương xứng với một củ.
Thêm nữa, phải luôn để mắt,
đặt nó ở những nơi dễ thấy nhất và mang chúng theo
dù đang làm bất cứ chuyện gì. Ai cũng cảm thấy thật
nặng nề và phiền toái khi lúc nào cũng phải mang kè kè
bên mình một “gánh nặng” như vậy. Hơn thế
nữa, qua một tuần những bao khoai tây đó đã dần bị
thối rữa.
Vị thầy giáo đã cho ta hiểu
được cái giá phải trả khi luôn mang theo những nỗi
giận hờn, buồn phiền và bi quan bên mình. Chúng ta cứ
nghĩ rằng, tha thứ là một món quà mà ta dành tặng cho
người khác, nhưng thực chất lại là món quà dành tặng
cho chúng ta. Hãy biết cách tha thứ, đó chính là món quà
quý nhất mà cuộc sống mang lại cho bạn.
…biết sống hết mình và dám
trả giá
Mỗi giai đoạn của cuộc đời
đều là những giai đoạn đẹp nhất nếu chúng ta biết
sống hết mình, biết trân trọng từng khoảnh khắc được
sống. Thời gian không chờ đợi một ai. Do đó, đừng
giữ mãi trong đầu ý nghĩ rằng: “Mình sẽ làm việc đó
vào ngày mai”.
Cuộc sống luôn đầy rẫy những
bất trắc, không ai có thể biết trước được ngày mai
sẽ xảy ra chuyện gì. Trân trọng từng khoảnh khắc sống
và làm hết khả năng của mình bạn sẽ không phải rơi
những giọt nước mắt hối tiếc. Sống hết mình cũng
là cách trả giá cho những gì đáng giá đấy bạn ạ.
…biết đứng dậy sau vấp
ngã
Ngọn trúc oằn mình dưới
sức mạnh của gió nhưng rồi lại bật thẳng lên đầy
kiêu hãnh như chưa từng xảy ra chuyện gì. Mỗi người
chúng ta đều mang trong mình tính cách của ngọn trúc. Đấy
là điều chắc chắn.
Vấp ngã không phải là cách để bạn từ bỏ ước mơ, hy vọng. Đấy là “cơ hội” để bạn nhìn lại chính mình và rút kinh nghiệm cho lần sau. Hãy thay đổi thái độ của mình sau mỗi lần gặp thất bại. Thời gian không chờ đợi một ai nhưng không bao giờ là quá muộn. Khởi đầu hay kết thúc là do chính bạn.
Vấp ngã không phải là cách để bạn từ bỏ ước mơ, hy vọng. Đấy là “cơ hội” để bạn nhìn lại chính mình và rút kinh nghiệm cho lần sau. Hãy thay đổi thái độ của mình sau mỗi lần gặp thất bại. Thời gian không chờ đợi một ai nhưng không bao giờ là quá muộn. Khởi đầu hay kết thúc là do chính bạn.
…biết yêu thương
Yêu thương vô điều kiện. Bạn
đã bao giờ làm được điều đó chưa? Hay lúc nào cũng
chỉ muốn người khác yêu mình, muốn “nhận” tất cả
mà không muốn “cho” đi chút gì? Cuộc sống thật kỳ
diệu, không ai có tất cả nhưng cũng không ai mất tất
cả. Những nỗi đau sẽ dịu đi rất nhiều nếu được
hàn gắn bằng sự yêu thương. Yêu thương chính là dang
tay đón nhận những xúc cảm tuyệt vời do cuộc sống
mang lại.
“Cuộc sống là những chất
liệu thô mà chúng ta là những người nghệ sỹ. Nhào nặn
chúng thành một tuyệt tác hay biến chúng thành một tác
phẩm thô kệch đều tùy thuộc vào chúng ta”. Chúng
ta học được gì từ cuộc sống? Xin thưa rằng: Nhiều
vô kể!
Nhưng điều quan trọng nhất
không phải là việc đọc vanh vách những điều đó lên,
mà là thái độ và quan điểm của chúng ta trước những
điều mà cuộc sống mang lại. Hãy để những “món
quà vô giá” ấy thanh lọc tâm hồn bạn, để sống
tốt hơn và tận hưởng hạnh phúc diệu kỳ